Trở lại Trường Đại học Tổng hợp sau 50 năm

Chúng tôi, lớp Vạn K7 sau 50 năm trở lại trường Đại học Tổng hợp Hà Nội (1962-2012)
Cả lớp dưới chân tượng GS Ngụy Như Kon Tum

Bỏ quên

Ngày nào em đến với anh
Trăng không lặn, gió luôn thành chiêm bao
Ta bay lên tận tầng cao
Mây buồn cũng phải xôn xao với mình
Thế rồi hai đứa vô tình
Bỏ quên những vị ngọt lành sau ta
Trời dông, gió giật, đường xa
Mỏi chân mới thấy đời là mênh mang
Ngẫm mình trong cõi thế gian
Nhìn sang nhau... chợt nắng đang quái chiều

Thời gian còn được bao nhiêu
Cho ta làm nốt những điều bỏ quên.
            1996

Huế

Buồn vui


Con chim nho nhỏ


Một chút


Thiếu em



Em đi đâu
Hạt trăng kia không rơi
Bóng em đâu
Hạt nắng sớm mai không vàng
Trời cao vương sợi buồn
Bông hoa còn đâu sắc

Thiếu em
Chiều heo may xao xác
Cành khô lá bạc
Đẹp tan mầu
Liệng bút trong u sầu
Thời gian tắt.
                    
Hà nội, 11 -  2004


Về quê




Trăng non dõi bóng hoàng hôn
Đồng quê nhuộm đỏ sắc hồn thinh không
Chân gầy bước giữa mênh mông
Rưng rưng men cỏ dậy trong tim mình.


Với kỷ niệm xưa



Tặng các thày cô và các bạn

Hà Nội một ngày thu mộng mơ
Ta đi tìm vết chân em dấu dưới vỉa hè
Tìm dáng ngày qua trên những ô cửa kính
Dừng lại nơi đây nhung nhớ bùi ngùi

Trường Tổng Hợp hôm nay vẫn cũ càng quá khứ
Vụt ào ra những kỷ niệm khó quên
Khoa Sinh vật nơi đây xuất điểm
Ký túc xá Lò Đúc đã cùng nhau gửi gắm nỗi niềm

Ta vẫn nhớ dáng căng tròn em đấy
Nụ hôn nào nhút nhát dấu trong tim
Vẫn nhớ đó từng chia nhau miếng cháy
Sắn, ốc sên, bụng đói lại đi tìm

Thày trên bục say sưa trao kiến thức
Nước da xanh thày chẳng khác sinh viên
Ngày tốt nghiệp kẻ may người rủi
Đất nước chiến tranh bao nỗi ưu phiền

Người ở lại, người đi ra mặt trận
Gạt nước mắt xa, lau nước mắt gần
Người vĩnh viễn nằm nơi khói lạnh
Cho bao người đua sức hóa thân

Quên sao được nơi ta cùng xuất phát
Trọn trách nhiệm mình, thắp sáng kỷ niệm xưa
Bao lĩnh vực đã cùng ghi dấu ấn
Những công trình khoa học sáng mai xa

Bỗng bồi hồi gặp dòng sông đỏ
Bãi ngô xanh đang trăn trở gió chiều
Ta dừng lại tóc bay màu bạc trắng
Nỗi vui buồn tim máu cứ phiêu diêu.
Hà Nội, 9/2006

Tiếng sếu



Tiếng sếu đâu chơi vơi
Gọi ai giữa mênh mông trời đất
Tiếng kêu vang dần lên phía bắc
Nhắc nhau chớ có lạc đàn

Tiếng sếu xa ngàn
Đêm khuya mờ ảo
Tiếng gọi của đầu đàn
Rủ nhau về quê cũ
Giã biệt phương nam lam lũ
Một cuộc đời cánh sếu lang thang

Đi về có nhau
Nếp sống muôn đời vẫn thế
Tiếng gọi trong muôn vàn vất vả
Tiếng sếu buồn, cô đơn

Mùa đông bắt con tôm nam
Mùa hè nhặt con tép bắc
Đi xa nửa vòng trái đất
Vẫn trở về nơi mẹ sinh ra.