Những hạt mưa vẽ nhằng cửa kính
Lộp độp mưa rơi, buốt lạnh
Tiếng mái tôn rên rỉ kêu đau
Trời phương Bắc luôn trở giấc đổi màu
Cơn gió sắc khía vào xương sống
Người ở đây vẫn thản nhiên bình lặng
Những dù hoa thấp thoáng đường qua
Chỉ có người con cách Tổ quốc rất xa
Vẫn nhớ hoài bóng cây nhiệt đới
Cái nắng nổ đồng trưa chói lọi...
Ta đi bên Ban Tích mùa hè
Nghe lạnh lẽo hơn mùa đông đất Mẹ
Ôi nhớ quá những mái tranh tàn tạ
Thương quê nghèo ta đến học nơi đây.
1971